Em ơi, Lý Sơn mùa nắng
Nắng rát hai vạt bờ đê
Bọt sóng cồn cào tìm bạn
Nhớ thương, ôm chặt vỗ về
Em ơi, Lý Sơn, ở đó
Tình người quyện tới chân mây
Yêu thương mềm như dải lụa
Nhẹ vắt qua ánh trăng đầy.
Lý Sơn vào mùa biển động
Gió lộng quyện với cát bay
Miền tỏi đang mùa thu hoạch
Ngả nghiêng lá lất phất bay.
Em ơi, Lý Sơn mùa ấy
Ồn ào tiếng trẻ ngêu ngao
Ánh điện đèn vàng đang thiếu
Chỉ đủ trăng rọi, ánh sao.
Ngoài đây, Lý Sơn nghèo lắm
Nghèo những phố xá đèn hoa
Nước ngọt giờ còn đang thiếu
Nhưng nặng sẵn những món quà.
Món quà biển trời xanh biếc
Cả những gầm gào biển đêm
Cả những con tàu xa khuất
Cuộc sống vẫn cứ êm đềm...
Món quà ngoài khơi lấp lánh
Những lớp sản vật, phù sa
Những tình yêu thương của biển
Những tình người...hóa bài ca.
Và em ơi, đồi mộ gió
Cứ cuộn lòng mãi không thôi
Bóng ai vẫn còn xa khuất
Trùng trùng giữa lớp sóng khơi.
Một ngày em về thăm biển
Lướt sóng ra với Lý Sơn
Nhớ để ồn ào ở lại
Nhớ mang theo nhé,...tấm lòng!
Mặt đất, biển trời giao ước
Vẫn là một mái nhà thôi
Em cứ hòa mình trong ấy
Tình thương lại sẵn thắm đầy
Và trở mình về nơi cũ
Em mang theo những mặn mòi
Những cánh đồng ngô giữa vụ
Những người vun nụ ươm cây
Nhớ nhé, khi về với biển
Em hãy ghé đến Lý Sơn
Những khoảng tình đầy ăm ắp
Trong vắt như vạt trời mây.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét